Chúa Nhật Phục Sinh Năm C

SỐNG THIỆN VÀ YÊU THƯƠNG MỌI NGƯỜI NHẬN RA CHÚA PHỤC SINH HẰNG NGÀY

Cả bốn Tin Mừng đều ghi nhận biến cố Chúa phục sinh xảy ra vào hôm sau ngày Sabát, tức ngày thứ nhất trong tuần. Thánh Gio-an hôm nay kể: “Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Maria Mácđala đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Simôn Phêrô và người môn đệ Đức Giêsu thương mến”. Tại sao bà ta “chạy”, mà không đi vì chị thấy ngôi mộ mở và trống hoang! Bà hốt hoảng, thêm vào đó bà chưa gặp Đức Giêsu. Bà chưa tin Chúa phục sinh nên, bà chạy nhanh đi báo tin cho các môn đệ. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu”. “Bấy giờ, Ông Phêrô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phêrô và đã tới mộ trước. Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. Ông Simôn Phêrô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giêsu. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin”.

Rõ ràng khi thuật lại cảnh Phêrô đến thăm mộ, tác giả Luca nói rõ ràng rằng ông ta chỉ chứng kiến, nhưng trở về nhà rất đỗi ngạc nhiên, không hiểu gì hết” (Lc 24, 12). Còn Gioan hôm nay nói Phêrô thấy mọi sự trước mắt, và thấy cũng như thấy, không hiểu điều gì đang xảy ra. Gioan kể tiếp còn người môn đệ kia: “ông đã thấy và đã tin”. Môn đệ kia là ai? Ông đã thấy những gì và tin ai? Người môn đệ kia đó là Gioan, ông đã chứng kiến cũng một sự việc như Phêrô, nhưng Phêrô không thấy và chưa tin, ngược lại ông thì thấy và tin. Và Thánh Gioan viết người môn đệ kia, cũng có ý nói với mỗi người chúng ta hãy đặt mình trước ngôi mộ trống ấy để thấy và tin Chúa đã sống lại. Vậy hôm nay, để thấy và tin Chúa đã phục sinh, chúng ta cần phải có đôi mắt của đức tin và con mắt của yêu thương. Vì yêu thương mà Gioan đã chạy nhanh hơn! Vì yêu ông là người đầu tiên đã tin Chúa phục sinh trước Phêrô và sau này trên bờ hồ Galilê đã nhận ra Đức Giêsu phục sinh trước Phêrô (Ga 21, 7).

Quả thế, Gioan đã yêu thương Chúa Giêsu và biết rằng Chúa cũng rất yêu thương ông. Tình yêu của ông được biểu lộ trong những giờ phút sau hết của Chúa Giêsu: Ông đã theo chân Chúa trên con đường thập giá cho đến phút cuối cùng và trở về nhà với Mẹ Maria sau khi đã chôn cất Chúa. Kinh nghiệm cho thấy khi thương ai, chúng ta luôn nghĩ đến người ấy, luôn cảm thấy sự hiện diện của người ấy trong cuộc đời mình, cho dù phải xa nhau về thể lý hay đã qua đời. Cho nên, khi còn sống, chúng ta trao nhau hình ảnh chân dung như một vật kỷ niệm để luôn nhớ người mình thương đang ở với mình. Còn khi qua đời thì thờ di ảnh nửa người, vì sao phải thờ nửa người mà không phải chân dung, vì ông bà dạy: “Nhìn mặt mà bắt hình dong”, chỉ cần nhìn mặt là nguyên cả người mình thương đang ở bên mình đồng hành với mình và nhớ lại từng lời nói, hành động của người mình yêu dù đã khuất nhưng vẫn còn ở bên ta. Với cái nhìn đó, Gioan đã dễ dàng nhận ra sự kiện Chúa đã sống lại: Ông đã thấy những hành động xếp khăn vải và kiểu cách xếp của Ngài khi xưa và ông đã tin. Những lo lắng trần gian như bà Mađalêna cứ mãi đi tìm xác chết nơi kể sống. Những suy tư lý luận của Phêrô chẳng đưa tới đâu, chỉ có tình yêu của Gioan mới dẫn ông mau chóng tin rằng Chúa Giêsu phục sinh đang hiện diện nơi đây.

Trong hành trình đức tin, chúng ta chỉ có thể cảm thấy sự hiện diện của Chúa phục sinh và chỉ có thể hiểu được mọi biến cố trong cuộc đời mình, nếu chúng ta noi gương Gioan, để cho lòng trí mình luôn tiến triển trên con đường tình yêu của Chúa. Vì chưng, Đức Giêsu sống lại là để đem lại cho chúng ta sự sống mới, và trở nên những con người mới mỗi ngày, như thánh Phaolô trong bài đọc 2 nói: “Nếu Thần Khí ngự trong anh em, Thần Khí của Đấng đã làm cho Đức Giêsu sống lại từ cõi chết, thì Đấng đã làm cho Đức Giêsu sống lại từ cõi chết, cũng sẽ dùng Thần Khí của Người đang ngự trong anh em, mà làm cho thân xác của anh em được sự sống mới” (Rm 8, 11).

Vậy, để có một đời sống mới, một tinh thần mới, để trở nên con người mới, với một sức mạnh mới, chúng ta cần phải quyết tâm từ bỏ con người cũ là con người ích kỷ, tội lỗi, thói vô cảm và dững dưng trước nỗi khổ của tha nhân, để mặc lấy con người mới là con người sống thánh thiện, vị tha và yêu thương tha nhân. Vì vậy, trong Sứ điệp Mùa Chay năm nay, Đức Thánh Cha Phanxicô nói: “Một khi luật của Thiên Chúa, luật yêu thương, bị loại bỏ, thì luật mạnh được yếu thua sẽ thắng thế. Tội lỗi tiềm ẩn trong lòng con người (x. Mc 7, 20-23) mang hình dạng của thói tham lam và tìm kiếm an nhàn cách vô độ, thiếu quan tâm đến thiện ích của người khác và thậm chí của chính mình. Nó dẫn đến việc bóc lột thiên nhiên, cả con người lẫn môi trường, do sự thèm muốn vô độ vốn coi mọi ham muốn như một quyền và chẳng sớm thì muộn sẽ hủy diệt tất cả những gì nằm trong tầm tay của nó”. Cho nên, chỉ khi chúng ta sống thiện và yêu thương tha nhân, chúng ta nhận ra Chúa phục sinh luôn ở trong ta, làm cho ta mỗi ngày trở nên giống Chúa trong tư tưởng, lời nói và việc làm. Có như thế, việc sống lại của Đức Giêsu mới thật sự ích lợi cho đời sống Kitô hữu của ta. Vì vậy, Thánh Phaolô trong bài đọc đã dạy chúng ta rằng: “Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Ki-tô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới. Thật vậy, anh em đã chết, và sự sống mới của anh em hiện đang tiềm tàng với Đức Ki-tô nơi Thiên Chúa. Khi Đức Ki-tô, nguồn sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với Người, và cùng Người hưởng phúc vinh quang” (Cl 3, 1-4).

Lạy Chúa Giêsu phục sinh, đã bao năm qua, chúng con mừng lễ Chúa phục sinh chỉ như kỷ niệm, một biến cố hoàn toàn quá khứ, chẳng ăn nhập gì tới đời sống cụ thể của chúng con. Vì thế, đã bao năm, chúng con chẳng có gì thay đổi. Nhưng năm nay, chúng con quyết tâm trở nên một con người mới, một con người sống thiện và thương yêu hết mọi người để được Chúa phục sinh ở lại trong chúng con hằng ngày. Amen.

Lm. Joshepus Quang Nguyễn

Nguồn:https://giaophanmytho.net/suy-niem-giang-le/cac-bai-suy-niem-le-phuc-sinh--nam-c-42936.html

Các bài viết gần đây

Chúa Nhật Thứ III Mùa Chay Năm B

Với bất kỳ tôn giáo nào, Đền Thờ chính là nơi trang trọng nhất để con người gặp gỡ vị thần linh của mình tin cậy. Và vì thế, Đền Thờ phải nói là nơi được xây cất không chỉ kỹ lưỡng mà còn phải trang trí, tô vẽ cho thật đẹp và dùng những […]

Xem Thêm
Chúa Nhật IV Phục Sinh Năm C

Chúng ta có lấy làm lạ chăng khi nghe Chúa Giêsu nói nhiều về con chiên và chủ chăn ? Phải là người Do thái mới hiểu được dụ ngôn nầy. Vì sao ? Vì con chiên đối với người Do thái không phải như con gà con heo ở Việt Nam. Nó thân thiết […]

Xem Thêm
Chúa Nhật III Phục Sinh Năm C

Tại sao hôm nay Chúa Giêsu lại hỏi Phêro tới ba lần con có yêu mến thầy không? Rồi sau đó trao phó đoàn chiên cho Phêro coi sóc. Có người lý luận là vì 3 lần con có yêu mến Thầy không để bù lại cho ba lần Phêro chối Chúa, đó cũng là […]

Xem Thêm
Thánh lễ trực tuyến
Quý cộng đoàn có thể theo dõi các Thánh Lễ trực tuyến của giáo xứ bằng cách nhấp chuột vào đường dẫn dưới đây.
Tham Dự Thánh Lễ
linkedin facebook pinterest youtube rss twitter instagram facebook-blank rss-blank linkedin-blank pinterest youtube twitter instagram