Chúa Nhật Thứ IV Thường Niên - C

BẢN TRÍCH CÁC BÀI ĐỌC

Bài đọc 1Gr 1, 4-5, 17-19

Ta sẽ đặt ngươi làm tiên tri trong các dân tộc.

Bài đọc 2: 1 Cr 12, 31 - 13, 13

Đức tin, đức cậy, đức mến vẫn tồn tại, nhưng đức mến là trọng hơn cả.

Tin Mừng: Lc 4, 21-30

Chúa Giêsu, như Êlia và Êlisê, không phải chỉ được sai đến với người Do-thái

 Phân ưu: Giáo xứ xin chân thành phân ưu và cầu nguyện cho các anh chị em đã qua đời trong tháng 11, 12 & 1:

  • LH Matthew Trần Đăng Quang
  • LH Giuse Trần Quýnh
  • LH Thomas Nguyễn Thanh Thế
  • LH Maria Nguyễn Thị Sáng
  • LH Maria Vũ Thị Thanh
  • LH Teresa Phạm Thị Nghệ
  • LH Maria Đinh Thị Cấp
  • LH Teresa Phạm T. Thiên Thanh
  • LH Giuse Đỗ Minh Lý
  • LH ông cố Giuse Lê Văn Tôn 
  • LH Phaolo Đoàn Quan Quyền
  • LH Maria Nguyễn Thị Mến

SỐNG VỚI CHÚA ĐỂ NÓI LỜI YÊU THƯƠNG

Những Chúa nhật trước, các tín hữu được mời gọi bước theo Chúa Giê-su và sống trong Ngài. Chúa nhật thứ IV này, người môn đệ của Chúa được mời gọi nói lời yêu thương trong mọi hoàn cảnh. Dẫu biết rằng thân phận người ngôn sứ, người đi nói lời của Đấng Tình Yêu, luôn gặp trở ngại và khổ đau. Nhưng một khi được cảm nếm tình yêu của Chúa, người môn đệ chỉ còn biết nói lời yêu thương.

“Vì Ta ở với ngươi”

Giê-rê-mi-a được người đời tặng cho cái tên là “vị ngôn sứ đau khổ” bởi đơn giản là đời ông quá khổ đau. Chẳng phải đến khi việc đã rồi thì ông mới giật mình thấm thía. Nhìn vào lịch sử, ông đã thấy và cảm được nó nên ông đã từ chối, đã đay đảy không nhận lời làm ngôn sứ của Chúa. Nhưng rồi mọi lý do, nào là còn trẻ, nào là chưa có kinh nghiệm, nào là nhiều thù địch, nào là không biết ăn nói, tất cả chẳng là gì với lời hứa của Vị Chúa Tình Yêu “Ta ở với ngươi và giải thoát ngươi”.

Lời của Thiên Chúa nói với chàng trai Giê-rê-mi-a trong bài đọc thứ nhất là lời có sức biến đổi. Lời ấy đã khiến một con người nhút nhát và sợ hãi nơi Giê-rê-mi-a trở nên một vị ngôn sứ mạnh mẽ, can đảm rao giảng lời yêu thương của Thiên Chúa. 

Bất chấp những đòn roi, những xỉ vả, lăng nhục từ người thân nghĩa thiết đến người dưng trong xã hội, Giê-rê-mi-a đã sống trọn vẹn một đời đi nói lời yêu thương của Trời.

Được sống với Chúa, được ở trong tình yêu của Chúa là quá đủ đối với Giê-rê-mi-a. Dù phải đối mặt với bao giông tố, nhưng Giê-rê-mi-a đã vượt thắng bởi sức mạnh của tình thương. Lời trần tình của ông thật thấm thía: “Nhưng lời Ngài cứ như ngọn lửa bừng cháy trong tim, âm ỉ trong xương cốt. Con nén chịu đến phải hao mòn, nhưng làm sao nén được!” (Gr 20,9).

“Người rẽ qua giữa họ mà đi”

Thân phận trớ trêu của ngôn sứ tưởng như là chuyện của số ít trong thiên hạ. Nhưng đến cả Thiên Chúa xuống thế làm người, sống làm mẫu cho người thế noi theo cũng mang nỗi trớ trêu ấy. Thánh sử Luca trong bài Tin mừng đã viết lại sự đời nơi làng quê Nazareth, cái kịch tính của yêu thương và hận thù đã dần đẩy lên đến cao trào kinh hoàng nơi Đức Giê-su.

Ở nơi Đức Giê-su, không phải là một con người đi nói lời của Thiên Chúa như bao các ngôn sứ. Nhưng Ngài chính là LỜI CHÚA, một LỜI viết hoa với trọn vẹn Yêu Thương. Một lời Ngài nói mang trọn nghĩa yêu thương của TRỜI. Bởi thế mà người ta ngạc nhiên tròn mắt “thán phục Người về những lời từ miệng Người thốt ra”. Sự thảng thốt của dân làng “Người này không phải là con ông Giuse sao?” diễn tả cái thực ấy nơi Đức Giê-su.

Sự thán phục và cảm nếm Lời Yêu Thương chẳng được bao lâu, thì cái kiêu căng, sự sợ hãi đổi thay nơi con người dân làng Nazareth đã trở nên sức mạnh ngăn cản dòng suối tình yêu chảy đến trong họ. Sự từ chối Lời Thiên Chúa quá phũ phàng khi “Họ dẫn Người lên triền núi, nơi xây cất thành trì của họ, để xô Người xuống vực thẳm”. Nhưng Tình yêu đã tìm lối để đi, dòng suối tình mến đã không vì thế mà ngưng chảy vào thế gian “Người rẽ qua giữa họ mà đi”.

Giê-su là con người đau khổ trên hết mọi con người khổ đau; nhưng Giê-su đã yêu thương hơn bất cứ trái tim yêu thương nào trên cõi đời này. Càng rời xa Chúa, lòng bác ái nơi con người càng trở nên mờ nhạt; càng ở gần Chúa, trái tim con người càng cháy bỏng tình yêu. Nơi Đức Giê-su, không chỉ là một con người ở cận kề bên Chúa, nhưng là người và Chúa làm một trong tình yêu, một tình yêu nguyên tuyền trọn vẹn.

“Đức mến là trọng hơn cả”

Ở lại trong Chúa, người môn đệ cảm nhận được tình yêu huyền diệu ấy ngày đêm nung nấu, thôi thúc trong tâm hồn mình. Thánh Phaolo đã quả quyết về sự vĩnh cửu của tình yêu ấy. Đến cả đức tin, đức cậy rồi cũng qua đi, và chỉ còn lại đức ái. Ngài đã ca vang bài ca đức ái cho dân thành Cô-rin-tô được biết mà sống yêu thương nhau.

Lời ca của Thánh nhân cứ vang lên phân biệt rõ ràng từng cung bậc của cảm xúc. Người tín hữu được mời gọi sống những tiêu chí cụ thể của một nền văn mình tình thương: “Bác ái thì kiên tâm, nhân hậu. Bác ái không đố kỵ, không khoác lác, không kiêu hãnh, không ích kỷ, không nổi giận, không suy tưởng điều xấu, không vui mừng trước bất công, nhưng chia vui cùng chân lý, tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, trông cậy tất cả, chịu đựng tất cả.”

Được một lần cảm nếm lòng yêu thương tha thứ của Chúa như thánh Phaolo, được “ngã ngựa” một lần như ngài thật hạnh phúc muôn đời. Chính sự xúc động sâu thẳm trong tâm hồn người môn đệ trước tình yêu của Thầy đã làm biến đổi người môn đệ nên con người của yêu thương và tha thứ. Con người ấy chỉ còn biết nói lời yêu thương.

Lạy Chúa, xin Ngài ở với con, đừng để con lạc xa nguồn suối. Dù khó khăn, nhọc nhằn, con tin có Ngài giải thoát con.

Lm. Giuse Lê Danh Tường Nguồn: mtgthuduc.net

Các bài viết gần đây

Chúa Nhật Thứ III Mùa Chay Năm B

Với bất kỳ tôn giáo nào, Đền Thờ chính là nơi trang trọng nhất để con người gặp gỡ vị thần linh của mình tin cậy. Và vì thế, Đền Thờ phải nói là nơi được xây cất không chỉ kỹ lưỡng mà còn phải trang trí, tô vẽ cho thật đẹp và dùng những […]

Xem Thêm
Chúa Nhật IV Phục Sinh B

Mục tử như Chúa Kết quả hình ảnh cho chúa chiên lành Tu viện nổi tiếng nhất nọ cứ một lần trong năm mở cửa thâu nhận duy nhất 1 thỉnh sinh. Viện Phụ đích thân phỏng vấn các ứng sinh chỉ hỏi một câu duy nhất. Nhưng trớ trêu thay, không ai biết được […]

Xem Thêm
Chúa Nhật III Phục Sinh

Anh em là chứng nhân. (Trích trong ‘Manna’) Suy Niệm Sợ ma không phải chỉ là chuyện của trẻ con. Cả người lớn như các tông đồ cũng sợ ma. Có lần Đức Giêsu đi trên mặt nước mà đến với họ, nhưng họ kinh hoàng tưởng Thầy là ma. Khi Đức Giêsu phục sinh […]

Xem Thêm
Thánh lễ trực tuyến
Quý cộng đoàn có thể theo dõi các Thánh Lễ trực tuyến của giáo xứ bằng cách nhấp chuột vào đường dẫn dưới đây.
Tham Dự Thánh Lễ
linkedin facebook pinterest youtube rss twitter instagram facebook-blank rss-blank linkedin-blank pinterest youtube twitter instagram